TƯỜNG TRÌNH - KHÚC HÁT DU CA
  • Trang Chính
  • Trình Ca
  • Trình Viết
  • HT Vượt Biên
  • Sưu Tầm
  • Your Highness

Lời Hay:

Picture
Đà Lạt, 19/9/1964

Ánh thân mến,
J'entends siffler le train quấn chặt cổ anh như một loài rắn, quấn chặt thân anh, quấn chặt ngực anh - anh co mình ngồi im, tiếng hát Khánh Ly thả xuống, trải dài, chạy quanh vùng bóng tối của Night Club, trói gọn anh vào một j'ai failli courir - vers - toi, j'ai failli - crier - vers - toi 24) và một tiếng hát khác nhỏ hơn - âm thầm hơn lôi phăng anh đi về một vùng cao hơn, xa hơn có tiếng đàn guitare rất đục và vùng lá xanh non buổi chiều trong con mắt đốt bằng lửa mặt trời. Xin một chút trầm hương cho cuối mùa hạ. Anh đã một phút quên đi những người bên cạnh Kim Vui - Đặng Tiến - Trịnh Cung.
Anh đưa Khánh Ly ra vùng đồi Đà Lạt mưa rơi nhỏ rồi Khánh Ly cũng mất dần trong khoảng tối trước mặt. Kim Vui lái DS 19 đưa chúng anh về. Trời Đà Lạt đã lạnh rồi đó Ánh.
Trịnh Cung lên đón anh ở Blao rồi cùng có mặt ở đây buổi chiều. Kim Vui lái Austin décapotable (25) đưa chúng anh đi suốt những vùng đồi ở đây, uống cà phê và ăn cơm trên một anh đã chạy về phía quán lạ lùng nằm vùi trong tận cùng thành phố. Cho bõ những ngày nằm dài - bị - hắt hủi ở Blao - sương - mù.  Anh thấy như mình có tội. Thoáng nghĩ như thế. Buổi chiều ở Blao đi bỏ thư cho Ánh, anh đã ngắt một hoa hồng vừa nở về cắm vào bình nhỏ để trên đầu nằm cho buổi - chiều - của - Anh - như - đã - hứa.
Cả buổi chiều nay anh đã dùng lại ngôn ngữ của anh với bạn bè. Thấy thoải mái vô cùng, vô cùng. Ngôn ngữ đã mất đi với những ngày nằm Có như một loài sâu - chiếu ở Blao. Blao. Nhưng anh sẽ trở về đó ôn lại thứ tự - do - sương - muối - kèn - đồng của anh. Như một khắc nghiệt. Và cũng Ánh thích như thế.
Anh còn ở đây đến trưa mai. Căn phòng có hai đứa. Trịnh Cung đã ngủ. Một giờ rồi. Bên ngoài lạnh và im cứng. Nếu có người yêu để đưa đi nghe những chấm mưa rớt nhỏ trên đầu. Anh còn mừng một điều, trong những cơn buồn dai - dẳng - thường - trực, là còn có được tự do, còn biết được chọn lựa với ý nghĩa tròn đầy của nó. Ôi khi con người không còn sự chọn lựa thì tự do đã bị tước đoạt hoàn toàn. Anh van xin loài người hãy nới rộng vòng - đại - chăm sóc - soi - mói ấy đi. Con người sẽ được một lần làm con - người - là - người cho đỡ tủi hổ số phần mình đã bị vứt ra đó. Ai cũng có số phần của nó. Xin cho mình được trách nhiệm lấy mình.
Đó là những điều nhảm nhí của anh. Anh mê sảng như thế, Ảnh đừng tin. Rồi chỉ còn phù phiếm, chỉ còn ngụy biện phải không?
Ánh ơi,
Đêm đã khuya khoắt như thế này tiếng hát vẫn còn đuổi theo. Ngày mai Khánh Ly sẽ hát những bản nhạc của anh mà | Ly đã thuộc. Anh cũng sẽ nhờ Ly hát lại J'entends siffler le train để anh mang về vùng Blao kế lễ lại với sương mù ở đó. Hoa ở đây đẹp lắm nhưng anh không thể nào gửi về cho Ánh được.
Tiếc cho những dịp đi như thế này.
Trung Thu ở Đà Lạt người ra phố thật đông. Con gái ở đây má hồng.
Ảnh ơi,
Anh đang nghĩ đến mắt Ảnh nhìn những lồng đèn của Bé và của Tí Tị. Ánh đang buồn ở đây phải không. Khi biết đượC
mình đang đánh mất thì cũng là lúc mình sẽ có được những gì sắp CÓ. Mọi giá trị khởi điểm từ đó.
Nước sông đã xuống thấp lại chưa Ánh. Anh mong mọi khắc nghiệt hẹp hòi bủa vây quanh đời sống cũng xuống như triều nước rút đi. Cho đá cuội nhìn thấy được mặt trời. Âu đó cũng là một ảo vọng mà thôi.
Ảnh đang ngủ ngon ở đó, anh biết thế.
Ở đây cũng có loài sâu đất reo đêm. Anh đứng từ trên ban Công tầng thứ hai của hotel này nhìn cây cỏ im sững như tượng. Đêm đen mù mưa sợi.
Tất cả đã ngủ yên như thế.
Anh còn nghĩ đến Ảnh giờ giấc lạnh buốt này thật là quý báu phải không.
Mong bình an cho Anh. Anh chỉ biết cầu mong bình an trong giai đoạn thứ hai của đời anh cho mọi người thân yêu mà thôi.
Trịnh Công Sơn
 
 
(24) Lời bài hát Et j'entends siffler le train, tạm dịch: “Suýt nữa anh đã khóc với em” Anh (25) Xe (ôtô) mui trần, có thể bỏ mui được

Đọc tiếp Thư Tình Gởi Một Người
Powered by Create your own unique website with customizable templates.
  • Trang Chính
  • Trình Ca
  • Trình Viết
  • HT Vượt Biên
  • Sưu Tầm
  • Your Highness