Đợi
Người đứng đó ngóng về phương trời cũ Mắt chứa đầy dĩ vãng buổi xuân xưa Thân phiêu bạt mỏi mòn bờ tóc rũ Nhớ nhung gì mà kể chuyện mây mưa Bên trời rộng thẫn thờ mây viễn xứ Trôi lang thang như lữ khách xa nhà Nầy mây hỡi, buồn chăng trong cuộc lữ? Lo sợ gì mà hớt hãi bay xa? Người đứng đó, vai mang đầy tâm sự Ngắm mây trôi chợt nhớ dãy sơn hà Đời trôi dạt đã một lần sanh tử Sơn hà ơi, còn có nhớ người xa? Cầm lòng lại trong những ngày biệt xứ Tiếc một phần tư thế kỷ lặng qua Người cố đợi một lần về hối hả Để nghe đời rộn rã khúc âu ca. -Bạch Loan |