TƯỜNG TRÌNH - KHÚC HÁT DU CA
  • Trang Chính
  • Trong Nỗi Nhớ Xa Quê
  • Hành Trình Vượt Biên
  • Nhạc
  • Truyện Ngắn
  • Tùy Bút
  • Thơ

Lời Hay:

một mẩu chuyện phi lý
(truyện ngắn)

Câu chuyện kể về nhà ga Latuna thuộc thành phố Tunemino trong xứ Viamica liên quan đến những nhân vật sau:
- Người chồng A, về sau kết hôn với người vợ B.
- Người vợ A, vợ của người chồng A.
- Người chồng B, về sau kết hôn với bà C.
- Người vợ B, vợ của ông chồng B, về sau kết hôn Với người chồng A
- Bà C, VỢ sau của người chồng B.
- Người tình nhân, tình nhân của bà A.
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng trong một thành phố nhỏ, mọi sinh hoạt đang từ từ bước vào cái nhịp thường lệ của một ngày, một vài chiếc xe qua lại trên đường, vài người thỉnh thoảng nhìn vào đồng hồ của mình ở trạm xe bus. Trong một căn nhà có thảm cỏ xanh cắt rất khéo, những tấm màn cửa sổ màu hồng phù hợp với không khí mùa xuân đang bàng bạc trong không gian, người chồng A đang nấu bình nước sôi để pha ly cà phê, những miếng bánh nướng đã được đặt gọn gàng trên chiếc đĩa sứ có in hình những nhánh huệ màu xanh thật trang nhã, ông ta có vẻ hơi vội vàng vì sắp đến giờ phải rời nhà cho kịp giờ làm ở sở. Có tiếng gõ cửa, một cậu bé trạc mười lăm tuổi, tươi cười hỏi người chồng A: - Có một lá thư gởi cho bà A, người gởi muốn lá thư phải được đưa tận tay bà A, ông có thể cho tôi gặp bà A được không? – Tôi là ông A, chồng của bà A, bà ta đã rời nhà từ sáng sớm, cậu có thể đưa lá thư đó cho tôi, bà A sẽ nhận được, không sợ thất lạc đâu. Cậu bé chần chừ một chút rồi cũng đưa lá thư cho ông A, nói: – Nhờ ông giúp giùm, cảm ơn ông. Vợ chồng ông A tuy cùng sống chung dưới một mái nhà, nhưng họ đã không còn gắn bó với nhau nữa, chuyện cãi vã xảy ra thường xuyên và nhàm chán đến độ chuyện của người này không còn gây được sự chú ý cho người kia, cuộc hôn nhân này đã đỗ vỡ từ nhiều tháng qua. Người chồng A để lá thư trong ngăn kéo của người vợ, uống vội ly cà phê, ăn vội miếng bánh nướng rồi rời khỏi nhà. Cũng ngay sáng hôm đó, bà vợ A đã quyết định rời người chồng, không một lời từ biệt, bà ta đã rời nhà từ sáng sớm để đến một thành phố khác. Lá thư để trong hộc tủ đã không còn ai nhớ đến nữa.
Hai năm sau, người chồng A gặp một người đàn bà đã ly dị, bà B vợ cũ của ông B, hai người đi đến quyết định thành hôn với nhau. Sau đêm tân hôn, người chồng A trong lúc dọn lại phòng cho người vợ mới cưới, ông đã thấy lại lá thư gởi cho người vợ A, cách đây hai năm, ông nói với bà vợ mới: - Cách đây hai năm, có một người gởi cho bà A một lá thư, từ hôm nay em là bà A, em hãy nhận lá thư này. Bà vợ B nói: - Không được, cách đây hai năm, em là vợ của Ông B, vậy thì anh hãy đưa lá thư này đến trả cho ông B vì lúc đó ông B là chồng của em, người chồng đã nhận lá thư vậy người chồng phải trả lại lá thư này cho người gởi.
Ông A làm theo lời người vợ nói, đến gặp ông B. Giờ đây, sau khi ly dị với bà B, ông B đã thành hôn với một người đàn bà khác, rất xinh đẹp, bà C; Sau khi nghe ông A trình bày trường hợp của lá thư, ông B cầm lá thư vào gặp bà C, ông nói: - Cách đây hai năm, có một lá thư của một người gởi cho một bà vợ. người chồng đã thay mặt vợ mình nhận lá thư đó, bây giờ anh là chồng của em, vậy lá thư này thuộc về em. Bà C là một người đàn bà trẻ, đẹp và rất tò mò, bà ta nhận lá thư từ tay người chồng và lập tức đóng cửa phòng lại, một mình ngồi đọc lá thư.
Hôm sau, vừa đi làm về, ông B phát giác ra vợ mình, bà C, đã bỏ nhà ra đi đem theo một ít tiền mặt và nữ trang, ông điên lên vì sự ra đi bất ngờ của người vợ trẻ, ông hoàn toàn không hiểu nguyên nhân của sự ra đi, không có một dấu hiệu nào báo trước điều đó. Chợt nhớ đến lá thư ông đã đưa cho người vợ hôm qua, ông nghĩ có thể nhờ đó mà tìm ra được manh mối. Đến tìm gặp người vợ cũ, bà B, hỏi về lá thư, bà ta nói bà hoàn toàn không biết gì, bà B hỏi lại người chồng của mình bây giờ, ông A, ông A cũng không biết gì về lá thư; nhưng, ông ta nói: - Người có thể biết một chút gì đó về lá thư, chỉ có thể là bà A, người vợ cũ của ông, nhưng bà ta đã bỏ nhà ra đi cách đây hai năm, làm sao có thể gặp bà ta để hỏi về lá thư. Trong khi ngồi tìm phương cách để giúp ông B tìm kiếm người vợ của mình, bà C, ông A chợt nhớ lại là trước kia, bà A có dan díu với một người đàn ông ở một thành phố gần biển, có thể bà ta đang ở đó với tình nhân của bà, ông nói với ông B và người vợ bây giờ của mình - Ông sẽ đích thân đến gặp bà A để giúp cho ông B tìm ra manh mối của lá thư mà mọi người đều nghĩ là có liên quan ít nhiều đến sự bỏ nhà ra đi của bà C.
Kanita là một thành phố sát bên bờ biển, ở đây không khí lúc nào cũng ẩm ướt và trên trời đầy những đám mây đen.  Ông A, sau khi dò hỏi nhiều người đã tìm được đến nhà người tình nhân của người vợ cũ của ông.  Đó là một ngôi nhà bằng đá, có cửa sổ thật lớn nhìn ra bãi biển. Khi ông A bước vào căn phòng thì người vợ cũ của ông đang ngồi trên một chiếc rock chair bằng mây, vừa đan, vừa lắc lư chiếc ghế.
-Ông bỏ công tìm được đến đây, chắc là phải có điều gì quan trọng?
Ông A nhìn quanh căn phòng, mọi thứ sắp xếp chứng tỏ chủ nhân đã không quan tâm gì đến việc chăm sóc cho căn phòng, mọi thứ đều cũ kỹ và mốc meo.
- Bà sống ở đây có một mình thôi sao? Người đàn bà gật đầu. - Người tình nhân của bà đâu?
- Ông ta đã bỏ đi cách đây hai năm, khi tôi đến đây tìm ông ta thì ông ta đã rời căn nhà này rồi.
Người đàn ông im lặng chờ người đàn bà nói tiếp.
- Không có một chỗ nào để đến, cũng không có một chỗ nào để trở về, tôi ở lại đây chờ người đàn Ông của tôi.
Một chút im lặng. Người đàn ông lên tiếng: - Tôi đến đây là để hỏi bà về một lá thư. - Lá thư nào?
- Ngay buổi sáng bà bỏ nhà ra đi, có một người được nhờ để đưa đến cho bà một lá thư.
- Lá thư đâu? Lá thư bây giờ ở đâu? Người đàn bà la hoảng lên rồi bật khóc:
Sanita là một thành phố sát bên bờ biển, ở đây không khí lúc nào cũng ẩm ướt và trên trời đầy những đám mây đen. Ông A, sau khi dò hỏi nhiều người đã tìm được đến nhà người tình nhân của người vợ cũ của ông. Đó là một ngôi nhà bằng đá, có
tay vô điều kiện của anh. Hãy để anh quỳ dưới chân em và được phục vụ sắc đẹp của em đến hơi thở cuối cùng
Hôn em một triệu cái hôn nồng nàn, anh chờ em, anh đang chờ em đến với anh với một con tim điện dại. Người yêu quí và tôn thờ em suốt đời!
                                                                                                                                                                                                                                                                                               Anh,
                                                                                                                                   *
thoảng, anh muốn luôn luôn được thuộc về em, được yêu em. | Em ơi! Cứ nghĩ đến những giây phút em phải sống bên cạnh người chồng cục mịch, thô lỗ, cố chấp, đui mù trước sắc đẹp của em, anh muốn điên lên, anh muốn tự hủy hoại thân anh cho đỡ bực tức. Em cứ nhớ đến những giây phút chúng ta bên nhau, em đã hạnh phúc biết bao! Anh đã hạnh phúc biết bao! Chúng ta sinh ra là để cho nhau, đó là định mệnh, định mệnh đã đưa em đến cho anh, định mệnh đã đem một tuyệt sắc giai nhân đến cho anh hầu hạ, anh đã được sinh ra là để phục vụ cho hạnh phúc của em, đời anh nếu không có em thì anh chỉ là một thằng người vô dụng, bởi vì anh chỉ được sinh ra để sống và để chết cho sắc đẹp của em mà thôi. Hãy nghĩ đến những gì thật nhàm chán, mà em đang sống dưới mái nhà của chồng con em bây giờ! Em không phải được sinh ra để suốt đời hầu hạ chồng con, để suốt đời bị giam cầm trong một mái gia đình nhỏ hẹp, em là một trong những người đàn bà hiếm có, với sắc đẹp của em, em phải được hưởng mọi lạc thú của cuộc đời này. Hãy dứt khoát bước lên con đường của em và anh sẽ là người luôn luôn ở bên cạnh em để giúp em đạt được những gì mà em rất xứng đáng để được hưởng. Lúc bức thư này đến tay em thì anh đã đang chờ em ở nhà ga Latuna, chúng ta sẽ lên chuyến tàu sớm nhất để rời thành phố, với một ít nữ trang em mang theo và tiền mặt mà anh đang có, chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc đời mới, hoàn toàn hạnh phúc, hoàn toàn tự do, em sẽ làm được mọi điều em ưa thích với sự tiếp
à C đọc lá thư, nước mắt ràn rụa, bà ta tự nhiên nghĩ đến người chồng bụng phệ của mình, người chồng chỉ biết làm việc suốt ngày ở các bàn giấy, để bà một mình thui thủi trong căn nhà lạnh lẽo, mỗi ngày bà phải, ít nhất là một lần, thấy ông ta chúi vào cái đĩa đồ ăn của ông ta để ngốn tất cả đồ ăn được dọn ra trên chiếc đĩa, rồi đọc báo, rồi làm tình như cái máy, rối lăn ra ngủ, không một lời âu yếm, không một sự săn sóc nào xứng đáng với sắc đẹp của bà, một người đàn ông luôn luôn mệt mỏi vì công việc, luôn luôn bị ám ảnh vì đồng tiền, một người đàn ông tầm thường như trăm triệu người đàn ông khác trên cõi đời này, nàng bỗng cảm thấy ngạt thở trong cái không gian nàng đang sống, nàng muốn thoát ly, nàng muốn gặp cái người đàn ông chắc chắn sẽ hiến dâng cho nàng một cuộc đời mới, một cuộc đời xứng đáng với sắc đẹp của nàng, một cuộc đời đầy hứa hẹn cho một hạnh phúc đáng ước mơ. Không chần chờ, nàng xếp vội một ít quần áo, lấy nữ trang của
sao anh chẳng chịu làm gì cả, cứ ngủ hoài trên chiếc ghế này?
- Tôi ở đây là để chờ một người.
- ...?
micky hay tipsuda thavornvach
- Nàng đã có gia đình và chắc không còn yêu tôi nữa.
- Tôi đến đây vì lá thư của một người đàn ông, người đàn ông lý tưởng của tôi! Tôi yêu ông ta, tôi nghĩ chỉ có ông ta mới là người sẽ đem hạnh phúc lại cho tôi.
Nàng khóc, mở chiếc xách tay của nàng để lấy khăn lau nước mắt, chợt thấy lá thư nằm ở đó, tiện tay nàng đưa lá thư cho người đàn ông:
– Đây, lá thư, định mệnh của tôi.
Vừa nhìn thoáng qua lá thư, người đàn ông là lên:
- Ồ! Đây chính là lá thư tôi đã viết cho người yêu của tôi.
Người kể chuyện về nhà ga Latuna đã chấm dứt câu chuyện ngang đó, anh ta không nói thêm một lời nào về bà C và người đàn ông rách rưới trên sân ga; nhưng anh ta nói: - Nhà ga Latuna thuộc thành phố Tunemimo trong xứ Viamica về sau này là một trong những nơi có nhiều gái điếm đẹp đẽ và sang trọng nhất thế giới và ở đó cũng có những tên ma cô ăn nói hết sức nhã nhặn và hay ho.
Trở lại trang Không Có Mây Trên Thành Phố LOS ANGELES
Powered by Create your own unique website with customizable templates.
  • Trang Chính
  • Trong Nỗi Nhớ Xa Quê
  • Hành Trình Vượt Biên
  • Nhạc
  • Truyện Ngắn
  • Tùy Bút
  • Thơ